Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

Đời có buồn không

Tôi vốn người Mỹ Tho, khăn gói lên Sài Gòn tạo dựng sự nghiệp. Nhiều lần đã bị đuổi ra khỏi nhà trọ lúc nửa đêm chỉ vì thân thể ốm nhom, gầy gò, nghèo khó. Sự nghèo khó cộng với mặc cảm tự ti đã làm tôi muốn chùn bước ở thời gian đầu. Nhưng với bản chất chân thật vốn có của những con người miền Tây và lòng tự trọng khát khao học hỏi đã giúp tôi vượt qua tất cả.

Gia đình hạnh phúc

Tôi lên Sài Gòn lập nghiệp chỉ mang theo hai lời dạy bên người: một lời của má và một lời của thầy. Má tôi dạy rằng “Đừng tham lam của người nghen con, cũng đừng giả dối mà hại đến thân, sống thì phải trung thực, chân tình thì mới tồn tại lâu bền”. Thầy tôi thì dạy: “Em sống xa nhà thì phải biết làm công tác quần chúng tốt. Làm công tác quần chúng tốt là phải trung thực hết mình, chân thành với mọi người. Trung thực và chân thành là lối sống khôn ngoan và thông minh nhất đó”. Những ngày đầu không có tiền, tôi đạp xe mòn mỏi khắp Sài Gòn tìm việc. Từng cơn mưa hạ quất xối xả lên thân thể gầy nhom của tôi. Không áo mưa che thân, bùn đất văng lên làm chiếc áo trắng duy nhất của tôi đen thui, đen thủi. Nhiều người đi đường tỏ vẻ ái ngại và thương hại cho thân phận của tôi. Gió mưa vần vũ mà thân thể tôi thì gầy nhom lại còn ướt như chuột lội. 

Đường đã lên đèn rồi mà tôi chẳng biết phải về đâu? Cơn mưa chưa tạnh, tôi núp dưới mái hiên một nhà bên đường mà không biết cuộc đời này rồi sẽ ra sao? Đầu óc tôi miên man suy nghĩ với trăm mối tơ vò. Nhà nghèo, anh em đông, thất nghiệp, không đất canh tác. Gia đình suốt đời nghèo khổ, sống khốn khó bằng những công việc làm thuê vất vả. Đồng tiền kiếm được chẳng bao nhiêu nhưng kiếm được đồng nào thì lại để dành mua gạo hết đồng nấy. Cơm canh đạm bạc chỉ có rau luộc, nước mắm mặn mà thôi. Miếng thịt tươi đối với tôi là cả một bầu trời xa xỉ. Ba má tôi cùng tám anh chị em của tôi sống những chuỗi ngày lây lất như vậy. Thân tôi nay bơ vơ, lạc lõng không việc làm, không đồng xu dính túi. Làm gì để cải thiện cuộc sống đây? Câu hỏi đó luôn lởn vởn trong đầu óc của tôi.

Có những lúc, tôi đứng nhìn dòng người, xe hối hả trên các con đường một chiều mà suy nghĩ: có phải “luật sống” của Sài Gòn là đó ư?. Dòng người sao cứ hối hả, mải miết, ào ào và tuôn chảy mãi? Sao không đổ chiều ngược lại mà cứ lại xuôi dòng?

Ah! Đúng rồi, đấy là “luật sống” của Sài Gòn đó! Mình phải làm sao hòa theo dòng chảy ấy thì mới tồn tại còn nếu không sẽ bị loại khỏi đường đua. Bất chợt tôi muốn reo lên, tôi đã “ngộ” ra được một điều mà trước giờ không nghĩ đến. Tôi như mở cờ trong bụng, tôi hân hoan nhìn mọi người. Tôi thấy ai trên đường sao cũng thân thiết và đáng yêu hết mực. Thế là từ đó tôi học cách ăn, cách ở, cách làm việc của người Sài Gòn. Sài Gòn thật sôi nổi, thật mạnh mẽ mà cũng thật bao dung. Sài Gòn sẵn sàng chở che cho những người có tâm, có trí và chí thú làm ăn nhưng cũng sẵn sàng đào thải những ai hèn nhát, chây lười, không hiểu luật của nó. Tôi lao vào công việc dù đó là công việc gì? Bước đầu tôi tìm được nhiều việc nhưng chỉ là những công việc không tên tuổi. Công việc tôi tìm được dù có bé nhỏ nhưng tôi vẫn làm với lòng say mê tột cùng. Ao ước của tôi là làm sao hội nhập được vào Sài Gòn!

Có cố gắng rồi sẽ được đền bù phải không bạn? Thắm thoát đó mà tôi đã lăn lóc ở Sài Gòn gần hai mươi năm. Tính thật thà, trung thực mà má và thầy đã dạy cho tôi cùng với khát khao vươn lên đã giúp tôi đứng dậy. Ánh dương của thành tựu đã đến với tôi.

Tôi tốt nghiệp cao đẳng sư phạm Toán, đại học Ngữ văn Anh, đại học QTKD Du lịch Khách sạn Nhà hàng. Tôi đã học thạc sĩ và tôi đang làm luận án tiến sĩ. Tôi lấy vợ. Tôi có hai con: trai gái đề huề. Tôi xây nhà cho ba má tôi ở Mỹ Tho. Tôi cất nhà cho mẹ vợ tôi ở Đồng Nai. Tôi mua nhà ở Sài Gòn cho vợ con tôi. Tôi vừa đi làm, vừa đi dạy đại học. Tôi được thăng tiến tới chức vụ phó giám đốc một du khu lịch lớn ở Đồng Nai. Tôi đã nhiều lần nghỉ việc nhưng vị chủ tịch hội đồng quản trị vẫn ưu ái chừa ghế ấy cho tôi. Bà nói: “Em là người kinh doanh mà có tính trung thực đặc biệt, khắp Sài Gòn khó tìm được người như em”. 

Các bạn ạ! Tôi kể ra những điều này không phải là tôi khoe. Tôi muốn khẳng định một điều rằng: sự trung thực và chân thành vẫn có chỗ đứng. Tinh thần ấy đã kết tinh thành tinh hoa của dân tộc Việt Nam chúng ta. Tinh hoa ấy vẫn đang phát triển, đang thắm sắc trên cánh đồng hạnh phúc. Thưa các bạn, những gì tôi có được ngày hôm nay là do tôi luôn tâm niệm lời dạy của những người đi trước. Tôi luôn tin tưởng rằng sự trung thật và lòng chân thành luôn luôn chiến thắng.


Xin mượn câu nói của thầy tôi thay cho lời kết của bức thư này: “Trung thực và chân thành là cách sống khôn ngoan và thông minh nhất”

 ______________________________________________________
Ghi chú:

5 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. “Trung thực và chân thành ”
    Thực sự ngày nay, người ta như bỏ quên những điều này,chạy theo cái lối sống danh lợi,dễ dàng bán đứng những người thân thiết nhất , vì danh vọng,và vì đồng tiền.
    Nhưng con nghĩ "sự trung thực và chân thành vẫn có chỗ đứng" đó là một điều không thể chối cãi,người như một người cha dạy bảo,một con ngựa đầu đàn tiên phong đi trước,để cho lớp trẽ chúng con thấy được và tin vào những điều đó.Một con đường thật gian nan và vất vã, những điều đó, chính nó như một chiếc la bàn, dẫn đường cho lớp trẽ chúng con trên con đường bao la phía trước.
    Cám ơn sự thầm lặng của người ...

    Trả lờiXóa
  3. Con may mắn được là 1 trong những học trò của thầy, trên lớp thầy ngoài những kiến thức trong bài giảng, thầy còn truyền đạt cho chúng con những kinh nghiệm sống quí báu.Cả tập thể 09CQKS2 và con luôn bày tỏ sự biết ơn sâu sắc đến người thầy kính yêu của chúng con.Người lái đò đã đưa chúng con sang sông với những hành trang quí báu để mang theo suốt cuộc đời.

    Con may mắn vì đã đọc được những lời bổ ích của thầy truyền đạt. Con chân thành cảm ơn bậc đấng sinh thành của thầy, thầy giáo của thầy và đặt biệt là thầy_người thầy đáng kính của con đã tiếp cho con sức mạnh trên đường đời. "Trung thực và chân thành là cách sống khôn ngoan và thông minh nhất”

    Trả lờiXóa
  4. Giờ thì thầy đã có được những gì thầy mong muốn rồi! Chúc thầy và gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc thầy nhé!

    Trả lờiXóa
  5. Cảm ơn những lời chân thành của Cha.Con đây hiện tại cũng giống như ca cách đây 20 năm,con đang lạc lối giữa Sài Gòn mà chưa hòa nhập được....Sài Gòn giống như người tình khó tính và hay hờn giỗi.có lẽ phải chinh phục một thời gian dài...nhưng ôi!người ta nói tình chỉ đẹp khi còn giang dở,vậy phải chăng quá trình chinh phục người tình cũng có những điều thú vị.hy vọng con không bị thất tình quá mà nản lòng...vì thực lòng ước ao chinh phục Sài Gòn với con sôi sục..con thèm muốn sự hoa lệ của Sài Gòn,sự chảnh chọe đến mức vô cảm của người tình...Hy vọng người Cha tinh thần mà Con Tôn Trọng gọi bằng một tiếng thân thương Cha chỉ bảo và răn dạy chúng con qua những ngày gian khó này!Thân
    Vân Phạm:30/10/2013

    Trả lờiXóa