09:10:47 18/10/2013
Sau buổi dạy Quản trị
học tại Trường ĐH Kỹ thuật công nghệ TP.HCM, TS Đặng Thanh Vũ nhắn sinh viên
trong lớp: “Bạn nào khó khăn, cần tìm việc làm thêm cứ nói với thầy. Giúp được
thầy sẽ giúp...”.
Tối ấy điện thoại của
ông Vũ rung lên. Một sinh viên nhắn tin: “Thưa thầy, nhà em khó khăn
quá. Anh chị nuôi em đi học nhưng giờ không lo nổi nữa. Không tìm được việc làm
chắc em nghỉ học quá...”.
Nước mắt của trò
"Khi mình
giúp sinh viên có công ăn việc làm ổn định thì gia đình các em cũng ổn định và
xã hội sẽ ổn định. Như vậy, mình góp một phần rất nhỏ bé vào sự ổn định của xã
hội" - TS Đặng
Thanh Vũ.
Tiến sĩ Đặng
Thanh Vũ và sinh viên tại Trường ĐH Kỹ thuật công nghệ TP.HCM chiều 17-10
“Nghe thế mình phải
hành động ngay” - ông
giáo kể lại với người viết. Hôm sau ông gọi điện cho một học trò cũ có quán cà
phê gần trường: “Quán em mới mở, cần người phụ thì cho thầy gửi một bạn”. Xong
xuôi, ông kêu bạn sinh viên mang hồ sơ đến căn dặn: “Thầy chỉ giúp em
công việc bán thời gian lúc đầu. Sẽ cực nhọc nhưng em đừng nề hà. Mình phải bắt
đầu từng bước. Em nhớ phải sống thật lòng, đừng gian dối. Đó chính là tài sản của
mình”.
Công việc làm thêm ấy
đã giúp cô sinh viên trang trải việc học. Đến hè, để tăng thêm thu nhập, bạn
xin đi làm thêm gia sư. Mới đây gặp lại thầy Vũ, cô sinh viên khoe được phụ
huynh học sinh thương như con trong nhà, giúp đỡ nhiều cho việc ăn học. “Cũng
nhờ bài học về chăm chỉ, sống thật lòng, không gian dối thầy dạy em nên cô chủ
nhà thương” - cô sinh viên nhắc. Ông bảo: “Em xin phép chủ nhà
khi nào rảnh cho thầy đến thăm, cảm ơn vì đã giúp đỡ học trò của thầy”. Nghe
thế, mắt cô sinh viên rơm rớm nước: “Nghe thầy nói em muốn khóc”.
Ông thầy tiếp lời: “Cha mẹ em ở xa. Coi như thầy thay mặt cha mẹ em cảm
ơn người ta...”.
Cô sinh viên tên Hoa
Lư (quê Cà Mau) này là một trong hàng ngàn trường hợp được thầy Vũ tìm việc
cho. Không nhớ hết, nhưng người thầy chuyên ngành du lịch ước tính từ năm 1999
đến nay, cứ mỗi năm ông tìm việc cho hơn 100 sinh viên. Riêng từ đầu năm đến
nay, ông Vũ khoe đã tìm được việc cho 70 bạn. Có sinh viên ông đưa ra tận Côn Đảo,
Phú Quốc để nhận việc xong ông lại quày quả quay về. “Tôi chỉ giúp các
em công việc bước đầu như lễ tân, tiếp tân, phục vụ... trong các nhà hàng,
khách sạn. Sau đó các em phải tự phấn đấu để vươn lên” - ông Vũ nói.
Và trong hàng ngàn học
trò ông tìm việc giúp giờ có người đã làm giám đốc, phó giám đốc các khách sạn,
nhà hàng, khu du lịch ở TP.HCM, Đà Lạt, Buôn Ma Thuột, Hà Tĩnh... “Đây
cũng là những nơi tôi gửi gắm học trò mình” - ông Vũ cười thật tươi kể
thêm.
Thấy “tuyển nhân
viên” là vào hỏi
Ông Vũ kể mình bắt đầu
tìm việc cho sinh viên từ năm 1999 khi là giảng viên Trường ĐH Văn Hiến. “Niềm
vui của học trò khi tìm được việc làm khiến tôi tiếp tục đồng hành cùng các
em...” - ông Vũ chia sẻ.
Nguồn việc làm ông
Vũ giới thiệu cho sinh viên chủ yếu từ những nhà hàng, khách sạn, khu du lịch
mà ông quen biết. Họ nhờ ông giới thiệu sinh viên, cử nhân ngành du lịch mới ra
trường về làm việc. Ngoài ra cũng có những “mối” là học trò được ông tìm việc
trước đó đứng ra “bảo lãnh” cho đàn em khi được thầy Vũ giới thiệu. Có hôm đang
đi trên đường thấy bảng “tuyển nhân viên” từ một khách sạn, ông Vũ quay xe lại
vào hỏi thăm, ghi chú cẩn thận thông tin để giới thiệu cho trò.
Để giữ uy tín với
nhà tuyển dụng, ông Vũ đặt ra nguyên tắc bao giờ cũng “sơ vấn” học trò trước
khi giới thiệu. “Mình phải nắm trước điểm mạnh điểm yếu, sở trường,
tính tình của từng em để giới thiệu công việc cho phù hợp với tiêu chuẩn. Mấy
em nhờ xin việc tôi cũng phải gặp mặt, nói chuyện trước rồi mới tìm chỗ phù hợp
chứ không chỉ đại được” - thầy Vũ kể.
Thế nhưng cũng có lần
ông Vũ tìm việc cho trò thất bại. “Bạn này tốt nghiệp ngành du lịch.
Sau nhiều lần sàng lọc, tôi giới thiệu cho em ba nơi nhưng không hiểu sao cả ba
chỗ đều lắc đầu. Tôi nói em đừng nản, thầy sẽ đồng hành cùng em đến khi nào xin
việc được mới thôi. Nhưng sau đó em có vẻ ngại vì nghĩ làm phiền tôi quá nên
không liên lạc với tôi nữa. Tôi gọi điện hỏi thăm em cũng không được” -
ông trầm ngâm.
Sau 14 năm tìm việc
cho sinh viên, ông Vũ đúc kết sinh viên có mấy điểm cần cải thiện là ngoại ngữ,
ít ngôn từ trong giao tiếp và kỹ năng giao tiếp chưa tốt nên dễ mất lòng người
khác. Ông dẫn chứng: “Tôi nói với sinh viên rất nhiều, ngoại ngữ giỏi rất
có lợi cho các em nhưng sinh viên hiện cũng rất yếu. Sinh viên cũng yếu về ngôn
từ trong diễn đạt, giao tiếp. Chẳng hạn có bạn khi nói chuyện với thầy cô lại
dùng từ ngụy biện thay vì biện minh... Tôi nói với sinh viên hoài, xảy ra xung
đột, gây gổ cũng chỉ vì có hai từ nhiều người không chịu học. Đó là cảm ơn và
xin lỗi”.
Hỏi ông được gì sau
khi tìm việc cho hàng ngàn sinh viên, ông giáo cười sảng khoái: “Có được
gì đâu”. Rồi như nhớ ra, ông nói thêm: “Có được, được chớ. Đó là học
trò vẫn nhớ đến mình, bao nhiêu năm gặp lại học trò vẫn dạ thưa thầy, có đứa đến
nhà thăm, có đứa bảo nhất định thầy phải dự đám cưới của em nữa...”.
Thầy trò cùng làm
Để tạo việc làm thêm
cho sinh viên, ông Vũ “đầu tư” hơn 10 triệu đồng để cùng học trò làm dự án
“Bánh mì đường phố” gần Trường ĐH Kỹ thuật công nghệ TP.HCM. Những xe bánh mì
này do sinh viên quản lý, phục vụ theo giờ để kiếm thêm tiền trang trải việc học. “Tháng
đầu tổng kết lại lỗ hết 3 triệu đồng, rồi mấy quán kế bên bị mất khách lên tiếng
hăm dọa nên tạm thời phải ngưng. Tôi nói các em đừng nản, sẽ có cách thôi. Sắp
tới thầy trò sẽ thuê một mặt bằng phía sau trường cho các em làm. Hiện nhiều em
vẫn đang xin làm nhưng chưa giải quyết hết” - ông Vũ nói thêm.
HÀ BÌNH (Báo Tuổi Trẻ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét